nguyen tac thanh cong moi gioi bat dong san ‘Cò đất’ chẳng qua chỉ là những thằng nói láo kiếm tiền!!!

‘Cò đất’ chẳng qua chỉ là những thằng nói láo kiếm tiền!!!

‘Cò đất’ chẳng qua chỉ là những thằng nói láo kiếm tiền!!!

 

nguyen tac thanh cong moi gioi bat dong san ‘Cò đất’ chẳng qua chỉ là những thằng nói láo kiếm tiền!!!

 

Đây là bài viết của rất thực tế của một người làm môi giới bất động sản, mọi người hãy chia sẻ câu chuyện về nghề bất động sản để lan tỏa sự tử tế trong nghề của mình hơn nhé!

 

Mấy ngày nay dạo quanh mấy diễn đàn bđs thấy ae đang rôm rả chủ đề “CÒ” và “MÔI GIỚI”, đọc được nhiều dòng tâm sự của ae thấy chữ “CÒ” có vẽ làm ae đồng môn tổn thương. Nhưng với mình có vài góc nhìn méo méo, khác khác với một số ae 1 chút.

 

Thực ra thì bản thân mình lúc mới dấn thân vào nghề cũng khá dị ứng khi bị gọi là cò vạc. Vì khi đang lên cơn sướng giới thiệu đất đai khí thế, ngon trớn mà bị ông nào phang 1 câu :” thế đất của em hay em bán dùm ai” – đó là ông nào còn tế nhị. Chứ có ông vào đề là xực luôn “em cò hay chủ đất”. Tâm lý ngày đó mình thường bị sượng và cảm thấy quê quê. Lúc đó đa phần mình nhận bừa là của em luôn cho nhanh – tâm lý sợ nhục. Và lần sau trước khi gặp khách mình chuẩn bị ngay kịch bản “chính chủ”.

 

Nhưng sau khoảng 2 tháng mình phát hiện ra nói xạo cũng mệt lắm, cũng phiền lắm. Mà sao cứ phải vì cái sĩ mà mệt vậy? Thôi e cứ là e đi đỡ mất công tổn hao nguyên khí não, hơn nữa thị trường nơi mình làm là 1 huyện nhỏ nhỏ nói xạo nhiều rồi ngta cũng biết thôi. Lúc đó cái nhục còn nhân combo lên mấy chục lần. Nghĩ vậy mình thay đổi lại và phát hiện ra nếu mình nhận mình là môi giới thì 1 khách mình có thể dẫn đi xem bao nhiêu sản phẩm cũng được, tùy nhu cầu khách và sản phẩm mình có mà chiến thôi. Khả năng chốt sale được cao hơn. Còn ngày ấy 1 khách chỉ cho xem được 1 2 sp, vì há miệng mắc quai “đất mày ở đâu mà lắm rứa”. Rồi chưa kể hên hên chốt được khách còn đau não nữa, “giờ sao lỡ chém mình là chủ đất rồi, giờ sắp xếp kịch bản sao cho nó đẹp mặt mà ko bể kèo đây”.

 

Và sau 2 tháng chém tơi bời hoa lá mình phát hiện ra sự thật nghiệt ngã “thằng có tiền nó đâu có ngu, nó biết thừa mà đếch thèm nói thôi. Nó giã ngu để mày phun ra hết thì có”. Từ đó mình bắt đầu thay đổi lại, không còn kịch bản kiêm diễn viên nữa. Em chính là em, môi giới cũng được cò cũng chã sao. Ông có ăn cắp ăn trộm của thằng nào đâu mà ngán. Nói dóc quen mồm sữa cũng khá lâu.

 

Rồi dần dần thay vì vắt óc nghĩ kịch bản. Mình để thời gian đi kiếm sản phẩm nhiều hơn, đa dạng hơn cứ thế sau hơn 2 năm nhìn lại data khách hàng mình dày cộm mà ngạc nhiên chưa mình càng thành thật khách mình càng dày. Khách quay lại tìm mình mỗi lúc nhiều hơn. Trong data của mình khách sẽ được chia làm 4 dạng:

 

1. Khách đầu tư lão luyện uy tín :

 

Mấy a này cực kì dễ thương, họ rất xem trọng vai trò của môi giới, trong tay họ thường có mạng lưới môi giới hay cò vạc rất dày cần thông tin gì mấy ảnh chỉ cần nhấc điện thoại gọi 1 vòng là nắm sơ bộ giá cả quy hoạch 60 70% rồi. Gặp được mấy anh này thì sướng rồi quan trọng nhất là sản phẩm tốt thôi. Anh nào mà dễ thương chơi đẹp thì có sp tốt là gọi ngay, a cần tìm hiểu khu nào là chạy đi kiếm khu đó cho a ngay. Không có sp tốt thì ít nhất cũng phải kiểm được cho a chục sp để anh tham khảo giá. Chăm mấy a này tuy mệt, sp tuy khó kiếm nhưng được cái tiền mấy anh này rất nhanh gọn sòng phẳng.

 

2. Khách đầu tư ma lanh :

 

Mấy anh này thì nhìn thoáng qua có vẽ giống anh 1 nhưng khác chút là mấy anh này hay khôn vặt có sp tốt mấy anh hay tìm cách truy chủ cắt cò làm với mấy anh này thì cẩn thận hơn chút lô nào sát chủ hay thỏa thuận rõ nét trước mới dám vác sản phẩm ra.

 

3. Khách mua tiêu dùng dễ thương :

 

Khách này thì mục đính chính là mua để sử dụng, tài chính khỏe, sẳn sàng. Sản phẩm thì dễ kiếm hơn chủ yếu xem nhu cầu khách thế nào mà chiều theo thôi: giá, hướng, vị trí, dân cư, tiện ích… mình để ý có nhiều khách chỉ cần kiếm được sản phẩm ưng ý giá mắc 1 tý cũng chả sao. Gặp mấy khách thế này sướng gì bằng.

 

4. Khách tiêu dùng khó tính :

 

Khách này theo mình thấy chiếm phải hơn 90%. Khách này thường tài chính không nhiều có khi mua để ở, có khi mua đầu tư, có khi lại là vừa để dành vừa đầu tư. Tiêu chí của khách này khá cao phải ngon, phải bổ và phải rẻ. Chăm khách này khá cực và mất thời gian đôi khi dễ làm ae mất tự chủ nhưng khách này thường chiếm đa số. Gặp khách này thì ae cứ phải kiên trì và chờ duyên thôi.

 

BONG BÓNG ĐÓNG BĂNG AI TRƯỜNG RIVISE 130420 1 6 ‘Cò đất’ chẳng qua chỉ là những thằng nói láo kiếm tiền!!!

Bất động sản không chỉ là giao dịch mua bán đơn thuần mà nó còn là giao dịch niềm tin

 

Sau khi làm và bị vặt lông cò vài lần.Mình thì có 1 thủ thuật nho nhỏ mà mình nghĩ là hiệu quả với tất cả các loại khách hàng, là mình thường công khai tiền hoa hồng. Với giá cả hợp lí (mà thực sự là rất hợp lý) và với công sức mình bỏ ra như vậy theo mình nghĩ cũng chả có ai mà nhẫn tâm “xù đẹp” công sức thân CÒ của mình . Trừ khi do mình tham quá mà thôi.

 

Tất nhiên cái này là do bản thân mình tự phân loại đăt ra cho vui thôi, với đó là những khách hàng mình thường gặp chứ thực tế thì còn nhiều nhiều dạng khách hàng nữa và cao siêu hơn nhiều nữa . Mà trình và tầm của mình còn yếu kém chưa thể gặp được , với hơn nữa trước nay mình cũng chỉ làm 1 vùng của huyện mình. Chưa dám ra khỏi ao làng nên cũng chỉ chia sẽ được vài điều nhỏ nhoi anh chị em xem cho vui. Cũng là vài phút trải lòng cùng anh chị, chia sẽ chút niềm vui với nghề ” CÒ LÁI ” . Đến giờ nhìn lại mình cảm thấy thật may mắn vì đã chọn nghề này. Tuy giờ mình vẫn tèn tèn, cùi cùi nhưng so với hồi chưa làm đất mình thấy như vậy là tạm ổn. Mình tốt hơn mình hôm qua thế là hạnh phúc rồi. Cảm ơn ace nào đã đủ kiên nhẫn đọc đến tới dòng này. Lần đầu viết chắc còn nhiều thiếu sót mong ace cứ chém thẳng tay giúp e!

 

Tác giả: Nguyễn Anh Đức

5/5 - (1 bình chọn)